Tuesday, May 31, 2016

Có gì lạ trong việc tiếp đón Obama tại Việt Nam


Rất nhiều người trong chúng ta thắc mắc chuyện Việt Nam coi thường Mỹ. Trong khi đón Tập Cận Bình với đầy đủ các nghi lễ long trọng nhất có thể, thảm đỏ từ chân cầu thang máy bay, đội cảnh vệ danh dự sắp hai hàng, người đón là Đinh Thế Huynh, người thứ hai trong đảng cùng bộ trưởng ngoại giao, trưởng ban Đối ngoại TW, tiếp đó là 21 phát đại bác, quốc yến, dạ hội… thì ông OBAMA đến một mình với chỉ vài nhân viên an ninh, vào ban đêm, và phía Việt Nam chỉ có vài người đón, cấp cao nhất là thứ trưởng bộ Ngoại giao, và chỉ có một bó hoa mà nhiều người nhận xét là “lá nhiều hơn bông”.

Có thật là chính phủ Việt Nam và chính quyền Mỹ không xem trọng chuyến đi này của tổng thống OBAMA? Có một sự lạnh nhạt có vẻ như cố tình của các lãnh đạo cao cấp nhất trong bộ máy đảng và nhà nước. Ông OBAMA vẫn cố giữ phong cách thường có nhưng với một công tác kiểm soát an ninh nghiêm ngặt, tổ chức khép kín và không bỏ sót một chi tiết với một bộ máy đồ sộ và chuyên nghiệp.

Tại sao trước và trong chuyến đi có quá nhiều sự kiện trùng lặp? Tại sao chuyện đàn áp biểu tình, bất chấp nhân quyền xảy ra ngay trước mặt Tổng thống Mỹ, nhưng ông OBAMA làm như không hề biết, và quyết định dỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương vẫn được công bố ngay những giờ phút đầu, có vẻ như chẳng cần đến đàm phán? Việt Nam đã qua mặt Mỹ? Và Mỹ cũng chỉ coi chuyến viếng thăm của ngài Tổng thống như một chuyến đi chơi?

Nhưng lại có vẻ không phải như vậy, nếu chúng ta để ý rằng quy mô chuẩn bị cho chuyến đi này đã được nghiên cứu và sắp xếp một cách kỹ lưỡng và đặc biệt là “siêu tốn kém”.

Báo Vnexpress đưa những hàng tin như sau:

 “Theo lịch trình ban đầu, chuyên cơ Air Force One chở Tổng thống Barack Obama và phái đoàn Mỹ sẽ đến Hà Nội vào lúc 1h sáng ngày 23/5. Nhưng Hà Nội được báo sớm trước hai giờ rằng máy bay Air Force One chở Tổng Thống sẽ đến Nội Bài vào 21h30 ngày 22/05/2016, chiếc Air Force One đóng thế sẽ đến chậm hơn khoảng nửa giờ, tức là vào khoảng 22h”.

“Mật vụ Mỹ muốn biết vị trí, vũ khí và trang phục của đội bắn tỉa Việt Nam để họ chủ động trong quá trình bảo vệ Tổng thống Obama suốt chuyến công du. Lực lượng này đề nghị khách sạn ông Obama nghỉ sẽ do họ chịu trách nhiệm bảo vệ và chỉ họ được mở cửa xe cho tổng thống”.
“Phía Mỹ đã vận chuyển tới Việt Nam hàng trăm tấn hàng hóa, đồ dùng, trang thiết bị kỹ thuật phục vụ công tác an ninh. Số người tháp tùng, phục vụ, chuẩn bị cho chuyến thăm bao gồm quan chức chính phủ, doanh nhân, nhân viên an ninh, mật vụ… lên tới trên 1.000 người. Hàng loạt phương tiện chuyên dụng đã được Mỹ đưa tới Việt Nam để đảm bảo an toàn cho Tổng thống Obama”.
“Quy trình an ninh đối với báo chí rất ngặt nghèo với 2 lần kiểm tra: hành lý gửi vào bên trong từ trước, đến khi đoàn đón ông Obama vào hết trong sân bay phóng viên mới được vào”.
“Khi vào, an ninh dẫn từng tốp 5 người một. Trong số phóng viên, chỉ khoảng 10 người đến từ các cơ quan báo chí quốc tế. Đây đều là những người đã tới sân bay đợi từ chiều”.
“Những trường hợp có thẻ nhưng không đăng ký trước đều phải ra về”.

“Một chiếc máy bay trong đoàn máy bay hộ tống từ Nhật đã đến sớm hơn dự định”.
Đặc biệt, cách bố trí đoàn xe hộ tống:

Đi trước 2 xe Cadillac One là xe Chevrolet gây nhiễu và tác chiến điện tử, phá sóng các thiết bị nổ tự chế điều khiển từ xa, phát hiện tên lửa
Xe chở Tổng thống gồm 2 xe Cadillac The Beast giống hệt nhau, một xe chở Tổng thống và một xe đóng thế, nghi binh. The Beast bọc thép chống đạn dày 20cm, cửa sổ bằng kính 5 lớp dày12,5cm có van chống phá, có khả năng chống súng, lựu đạn, các vụ nổ, và các cuộc tấn công hoá học.Trên xe trang bị cả vũ khí tấn công, súng phóng lựu, hơi cay, lựu đạn, súng ngắn, thiết bị chữa cháy, bình ôxy, chai máu cùng nhóm với tổng thống.
Chiếc Suburban thứ hai đi sau cặp The Beast, liên kết qua vệ tinh với Nhà Trắng, trung tâm theo dõi từng diễn biến của chuyến đi.

Chiếc FORD của an ninh Việt Nam.
Tiếp đến là chiếc SURBAN chở vũ khí tấn công.
Tiếp là hai Surban chở các thiết bị chuyên dùng.
Xe tải Ford F là xe chuyên dụng của Mật vụ.

6 xe tiếp theo là xe chở các nhân viên phục vụ, hỗ trợ, các bác sĩ của Tổng thống, và đoàn chuyên viên tuỳ tùng.

Sau cùng là xe Hummer H2 của an ninh Việt Nam.
Đặc biệt tại sân bay Tân Sơn Nhất.

Báo Vnexpress đưa tin, “Từ ngày 20 đến sáng 22/5, gần 10 chuyến bay của đoàn Tổng thống Mỹ Obama liên tục hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất, TP HCM mang theo trực thăng, trang thiết bị an ninh, cùng chó nghiệp vụ”.

Khách sạn nơi nghỉ của Tổng thống lúc đầu có tin là NEW WORLD, từng là nơi nghỉ của cả ba tổng thống Mỹ trước đó, hai ngày cuối mới được báo chính thức là khách sạn Intercontinent, được bao thuê hoàn toàn, không để trống chỗ nào. An ninh Việt Nam chỉ kiểm soát vòng ngoài.

Kết cấu và các biện pháp an ninh gay gắt và triệt để như đối phó một âm mưu khủng bố. Nhưng người ta sẽ hỏi, nếu là để chống khủng bố, hay chống ám sát, thì chủ mưu của khủng bố hay ám sát này là ai? Dễ dàng chỉ ra ngay là Trung Quốc. Chỉ có duy nhất Trung Quốc là kẻ hoảng sợ và hằn học trước sự sáp lại của Việt Nam với Mỹ. Chỉ có Trung Quốc là kẻ sẽ tìm mọi cách để phá quyết định dỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương mà Mỹ sẽ trao cho Việt Nam. Và với một tâm địa ác độc, bất chấp đạo đức, văn hoá vốn có của lãnh đạo cộng sản Trung Quốc, khủng bố hay ám sát là khả năng có thật.

Một kế hoạch phá thông qua bẫy nhân quyền đã được Trung Quốc tung ra bằng vụ cá chết chưa từng có tại Vũng Áng, Hà Tĩnh. Cùng với cái bẫy cá chết, gây biểu tình rối loạn, cuốt hút mọi sự tập trung của nhà nước lẫn dân chúng vào việc môi trường và nhân quyền, trong khi đó gián điệp Trung Quốc âm thầm tổ chức khủng bố. Đây là cách mà Trung Quốc thường xuyên áp dụng. Tôn Tử gọi là chiêu dương đông kích tây. Dân gian Trung Quốc có chuyện “đạo chích trộm táo” nhà phú hộ. Để trộm táo, hắn phóng hoả đốt nhà, cốt gây rối, rồi lẻn vào vườn ung dung trộm táo, bất biết chỉ vì vài quả táo, hắn có thể giết người.

Trong những ngày này, tàu cá Trung Quốc được huy động một số đông khác thường, xâm nhập hải phận Việt Nam, tàu chở dầu vi phạm sâu trong vịnh Bắc bộ, sát đảo Bạch Long Vĩ, Hải Phòng, Quảng Bình, Đà Nẵng đều bắt được tàu do thám trá hình của hải quân Trung Quốc..

Ngày 5/04 Thường trực Ban bí thư Đinh Thế Huynh đến thăm và làm việc tại tỉnh Quảng Trị
Ngày 06/04/2016, cá bắt đầu chết trên biển Vũng Áng, Hà Tĩnh.
Hai ngày 13 và 14/4, Nguyễn Phú Trọng cùng các  lãnh đạo Trung ương Đảng đã thăm và làm việc tại tỉnh Quảng Ninh.
Ngày 22/4 Nguyễn Phú Trọng đã về thăm và làm việc tại tỉnh Hà Tĩnh và kiểm tra tiến độ thi công dự án tại nhà máy thép FORMOSA.
Sáng 29/4, Chủ tịch nước Trần Đại Quang đã có buổi thăm và làm việc với cán bộ chủ chốt TP Đà Nẵng và quân khu 5.

Ngày 01/05 bắt đầu có biểu tình.
Ngày 3/5, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã đến thăm, làm việc tại tỉnh Phú Yên.
Ngày 4-5, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã đến thăm, làm việc tại tỉnh Khánh Hòa.
Sáng 5/5, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, Bí thư Quân ủy Trung ương cùng đoàn công tác của Trung ương đã đến thăm, làm việc với các đơn vị Hải quân đóng quân trong Căn cứ quân sự Cam Ranh, Vùng 4 Hải quân.

Nếu kết hợp chuyện chuẩn bị chuyến đi của tổng thống OBAMA với vụ cá chết hàng loạt đầu tháng 4, với các chuyến đi thăm và làm việc của ba lãnh đạo cao nhất của đảng tại các tỉnh ven biển, các vụ biểu tình suốt ba chủ nhật đầu tháng năm, người ta phải tự hỏi, đây là sự trùng hợp ngẫu nhiên hay phía sau có chuyện gì. Tất cả những câu hỏi đặt ra trên kia có đáp án không?

Nếu giả thiết rằng, đã có một âm mưu từ phía Trung Quốc, và tình báo đã phát hiện và cả Mỹ lẫn Việt Nam đã được thông báo và thống nhất hành động, lập tức mọi chuyện sẽ trở nên sáng sủa.

Lãnh đạo đảng chỉ có những nhân vật cao cấp nhất được biết, âm thầm “đi thăm” và “làm việc”. Biểu tình không được phép biến thành rối loạn để không mắc mưu Trung Quốc. Biểu tình phải bị trấn áp bằng mọi giá. Nhân quyền bị thẳng tay trừng trị không che đậy, nhưng người Mỹ đã làm ngơ, “Mỹ và OBAMA đã bán rẻ nhân quyền, đổi nhân quyền và đạo đức Mỹ lấy lợi ích”!

Đến đây, chúng ta đã tạm nhất trí về khả năng một vụ mưu sát, hay một vụ khủng bố, thậm chí một vụ đảo chính chế độ, do bàn tay Trung Quốc. Chúng ta cũng không quên, một chuyện giống như một vụ đảo chính dường như đã xảy ra trong chuyến đi thăm Mỹ của tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, tháng 7/2015. Người ta đã buộc Phùng Quang Thanh phải nghỉ “dưỡng bệnh” trong khuôn viên Bộ Tổng Tham mưu, sau một tháng chữa bệnh tại Paris.

Sự lạnh nhạt có phần căng thẳng trong thái độ tiếp đón của các lãnh đạo Việt Nam, đã có thể hiểu được.

Sự vồn vã quá mức có thể chọc tức những cái đầu ở Trung Nam Hải, bắt nguồn cho những cú xuống tay không thể lường được.
Và sự trang trọng “hết cỡ” trong nghi thức đón Tập chỉ là “chuyện quá biết nhau” mà thôi.
Và tại sao, công tác an ninh được đặc biệt chú trọng tại Sài Gòn? Cuộc biểu tình tại Sài Gòn ngày 15/05/2016 bị đặc biệt đàn áp. Nhưng ít ai chú ý tới một chi tiết. Đó là xuất hiện sự tham gia công khai của người Việt gốc Hoa. Sẽ thấy lôgích nếu lưu ý rằng, Sài Gòn có hơn một triệu người gốc Hoa, có quận 5 với những đại gia có lịch sử hàng trăm năm, có người khổng lồ Vạn Thịnh Phát, có Hội Liên Hoa mới bị ép giải tán. 
Sẽ hiểu rằng cái chùa mà tổng thống Mỹ chọn đi thăm, là một chùa do một người Hoa thành lập, và hiện vẫn do người Hoa quản lý, dù đã buộc phải đổi tên và thay trụ trì chùa người Hoa bằng một vị Thượng tọa người Việt. Chỉ đơn giản là không ai cài mìn trong chính nhà mình, và phải kể thêm là yếu tố bất ngờ. Ngay chính Giáo Sư Tương Lai có một thư gửi Tổng thống OBAMA đề nghị ngài Tổng thống huỷ bỏ chuyến thăm chùa, vì chùa này không đại diện văn hoá tín ngưỡng của Việt Nam.

Nếu tin vào những gì vừa đoán nhận, chúng ta có thể thấy sự sụp đổ của Trung Quốc đang đến gần. Người trung thành cuối cùng với Trung Quốc cũng đã đoạn tuyệt, bỏ đi. Trung Quốc chỉ còn lại một mình trên mặt Địa cầu. Đó là giá phải trả cho sự xảo trá và tham lam. Đó cũng là giá phải trả cho một nhân cách lạc hậu.

Mỹ cần một sự chuẩn bị để có thể tạo ra một cuộc cấm vận Trung Quốc, như đang thực hiện cấm vận với Moscow. Nhìn bao quát sân khấu, vở diễn có thể đang bắt đầu vào những màn cao trào cuối cùng. Nếu yếu bóng vía, có thể phải nhắm mắt lại, và chờ.

Bùi Quang Vơm

No comments:

Post a Comment